Giật mình khi đang ôm cô bồ trong xe thì thấy vợ đang cầm lái

Tôi có một cuộc hôn nhân kéo dài 15 năm, đời sống vợ chồng khá hòa thuận và hạnh phúc, cho đến ngày hôm qua, hạnh phúc ấy lung lay bởi chính tôi là kẻ phản bội vợ con.

Tôi cưới vợ cách đây 15 năm, từ cái ngày mới ra trường còn nghèo khó. Ngày đó 2 vợ chồng yêu thương nhau lắm. Nhưng dần dần sau này, đi qua bao thăng trầm với nhau, tình cảm trong tôi dần nguội lạnh. Tôi chỉ còn ở bên vợ vì cái Nghĩa, vì 2 đứa con chứ nói tôi còn yêu vợ thì chẳng khác nào dối lòng.

Tôi cặp bồ, chọn cho mình một nhân tình nóng bỏng, dáng nuột nà rồi hẹn hò nhà nghỉ. Bình thường đi làm tôi có ô tô và lái xe riêng, ít khi tôi tự lái vì tôi thường phải đi đường dài, làm bên xuất nhập khẩu hàng hóa nên tôi đi lại liên tục giữa các thành phố. Tất nhiên khi đi sẽ đem theo em bồ xinh đẹp của mình để thỏa mãn.

Công việc bận rộn nên ít khi nào tôi ở nhà, vợ tôi cũng quen với việc đó nhiều năm nay nên chẳng có chút nghi ngờ gì tôi có người khác bên ngoài.. Tôi đã tự tin rằng mình chùi mép sạch hay chăng vợ tôi quá tin tưởng ở tôi nên chưa hề biết và nghi ngờ điều gì.

Hôm đó, tôi có một chuyến nhập hàng bên Quảng Ninh, hí hửng rủ bồ đi cùng, chúng tôi tình tứ đi xuống ra xe như một đôi tình nhân thực sự. Tôi mở cửa cho cô bồ, rồi vào hôn thắm thiết, mải hôn quá mãi mà không thấy ông Hoàn, người lái xe của tôi nổ máy để đi, tôi mới bực dọc khó hiểu ngẩng đầu lên, tôi giật bắn mình chỉ vì người lái xe của tôi đi đâu rồi mà thay vào đó là vợ tôi. Trong phút bối rối đó, vợ lên tiếng:

- Cả ba chúng ta cùng đi ăn rồi nói chuyện nhỉ, em muốn ăn gì? – vợ hỏi Trang, cô nhân tình của tôi, em tái mặt cúi gằm không biết phải trả lời ra sao .

- Vợ à, mình về nhà rồi nói chuyện được không? Đây là công ty, ra nhà hàng lại đông người.

- Được rồi, cả cô ấy nữa. – Nói rồi cô ấy nổ máy xe

Từ lúc biết vợ là người lái xe, tôi không hề động vào người Trang mà ngồi cách hẳn ra, tôi sợ về đến nhà, không biết rồi sẽ ra sao. Về nhà, vợ vẫn như không có chuyện gì, đón tiếp nhân tình của tôi như 1 người bạn. Vợ dọn lên một bàn ăn đầy các món đã nấu sẵn từ sáng. Ngồi xuống bàn ăn, đầy những món ngon, món mà tôi thích, nhưng tôi không thể nào động đũa nổi, vợ cứ nhẹ nhàng mời hai kẻ tội lỗi là tôi và nhân tình ăn cơm khiến tôi khó xử, đau đớn mà không biết nên làm sao cho phải.

Cả 3 người ăn cơm xong, nhân tình tôi sang nắm tay vợ rồi nói: “Chưa bao giờ em nghĩ chị là một người phụ nữ tuyệt vời đến vậy, em xin lỗi chị vì đã quyến rũ chồng chị. Em cảm ơn chị vì bữa cơm hôm nay, em xin phép về để hai anh chị nói chuyện”. Nhân tình đi khỏi, người tôi bỗng run lên, tôi sợ cái nhìn bình thản của vợ. Cuối cùng vợ chỉ nói rằng: “Cô ấy đã rút lui, em đã kéo được chồng về bên mình, đừng để em gặp lại chuyện này 1 lần nữa, anh sẽ không còn đường về đâu”. Nghe vợ nói vậy tôi an tâm hẳn, cười nhìn vợ rồi ôm vợ và xin lỗi.

Đàn ông lấy được vợ đẹp hay không không quan trọng, nhưng việc lấy được một người vợ khôn khéo, thông minh chính là phúc phận của một người chồng. Vợ nhẹ nhàng nhưng đầy tinh tế, thâm thúy khiến tôi phục nàng.

Theo Xã Luận