Bật khóc khi biết lý do người cha đặt tay lên ngực trái trước khi qua đời

Tất cả mọi người đều không hiểu hành động đó của ông. Mọi người có thể không biết nhưng con bé biết rõ lý do vì sao cha đặt tay lên ngực trái.

Ngày nó chào đời, nó đã không giống như bao đứa trẻ khác, sắc mặt nhợt nhạt và da dẻ xanh xao khiến một vài người thân khuyên cha mẹ vứt bỏ nó đi hoặc là đem nó cho người khác. Nhưng nó là máu mủ, là bảo bối của cha mẹ, hai người đã dùng tình yêu vĩ đại của cha mẹ để yêu thương nó, nuôi lớn nó.

Từ nhỏ vì cơ thể của nó vốn rất yếu, chỉ cần ngồi lâu một chút là nó lại khó thở, vì thế trong lớp nó đành phải ngồi xổm để nghe thầy cô giảng bài, đọc sách và làm bài tập. Thỉnh thoảng bệnh tình của nó phát tác, nó lại lấy tay bịp chặt miệng như không muốn bản thân vì sự đau đớn mà hét lên.

Dù sức khỏe không được như các bạn khác nhưng kết quả học tập của nó lại vượt trội hơn hẳn. Cả một bức tường nhà nó đều treo những giải thưởng, giấy khen mà con bé đã nhận được.

Ngay cả khi cận kề cái chết cha vẫn muốn được cấy ghép tim cho nó, muốn bảo vệ nó

Kỳ nghỉ hè năm con bé 16 tuổi, nó tự dùng bảo hiểm của nó một mình vào viện để kiểm tra sức khỏe. Cuối cùng nó phát hiện căn bệnh mà nó mắc phải đó là bệnh suy tim bẩm sinh.

Hôm đó cha nó vẫn giống như mọi ngày, mua những món ăn mà nó thích ăn để trên bàn trong phòng cho nó, cha còn tận tay lấy đũa cho nó:

“Mau ăn đi con, đều là món con thích đó…”

Nó cố giữ bình tĩnh nhưng sự tuyệt vọng khiến nó phát điên lên, nó bỗng khóc òa lên. Trong tiếng khóc nó nghẹn ngào hỏi cha:

“Tại sao cha vẫn luôn gạt con? Tại sao…”. Cha biết nó đã biết chuyện bị bệnh, liền bắt con bé nằm viện. Cứ thế suốt 3 ngày liền trong viện nó đều mất ngủ.

Đến sáng ngày thứ tư, nó mặc quần áo gọn gàng nhân lúc không ai để ý liền trốn ra khỏi bệnh viện. Nó biết cách bệnh viện không xa có một cửa hàng bán thuốc trừ sâu, nó muốn đi đến đó để mua thuốc sâu rồi kết thúc mạng sống của nó.

Nó có thể chịu đựng được sự tra tấn tàn ác của căn bệnh, nhưng nó không đành lòng đứng nhìn cha mẹ phải chịu khổ vì nó, nó không muốn mình trở thành gánh nặng cho cha mẹ. Vì thế nó muốn kết thúc sinh mạng của mình.

Trong lúc nó đang mặc cả với ông chủ cửa hàng thuốc sâu thì cha nó từ ngoài chạy vào, ôm lấy nó, con bé khi đó chẳng nhìn thấy gì chỉ nhìn cảm thấy toàn cơ thể của cha đang run rẩy, nó biết chắc chắn cha đang khóc, đang rơi nước mắt vì nó.

Tối đó cha nghẹn lòng nói với nói:

“Cha mẹ có thể chịu được đại nạn này, nhưng không thể chịu được con xem thường mạng sống của chính mình”. Vì cha mẹ, nó đã muốn tìm đến cái chết, nhưng cha lại nói với nó nếu yêu cha mẹ thì hãy tiếp tục sống một cách ý nghĩa.

Cho đến một ngày, khi nó đang dọn dẹp trong phòng, từ túi áo của cha nó phát hiện một bức thư cha nó viết. Nội dung bức thư là cha tình nguyện cấy ghép tim cho nó. Hóa ra cha nó có ý định làm một công việc nguy hiểm như thế là để vì cha muốn dùng cái chết để đổi lấy mạng sống cho nó!

Nó một từ cũng không nói ra được, nước mắt cứ thế tuôn trào không sao ngăn lại được. Buổi tối hôm đó, nó nói chuyện với cha rất lâu, nó nhớ lại những ngày tháng còn nhỏ gia đình tuy nghèo khổ nhưng nó luôn được che chở và đùm bọc trong tình yêu thương ấm áp của cha mẹ. Nói nói với cha:

“Cuộc sống không cần biết dài hay ngắn, chỉ cần những năm tháng đã sống chúng ta luôn luôn vui vẻ là được, và con đã nhận được rất nhiều rất nhiều tình yêu mà cha mẹ dành cho con rồi. Nếu bây giờ bắt con phải rời xa thế giới này, con cũng sẽ hạnh phúc mà rời khỏi đây…”

Cha nó không nói gì, chỉ chốc chốc lại lén lút lau đi những giọt nước mắt không để cho con bé nhìn thấy.

Một ngày kia, nó từ trường trở về, không nhìn thấy cha đâu liền hỏi mẹ. Mẹ nói với nó:

“Cha con đi công chứng bức thư muốn cấy ghép tim cho con, nhưng việc này liên quan đến mạng người nên người làm công chứng không chịu làm cho cha con, vì thế cha con đã đi đến bệnh viện để hỏi…”, mẹ nó vừa nói vừa khóc nức nở. Tim nó lúc đó lại đau nhói lên. Mẹ nó tiếp tục nói:

“Mẹ biết điều đó là rất nguy hiểm cho cha con, nhưng mẹ cũng biết cha con sẽ không thể ngồi nhìn con ra đi như thế”. Nghe xong những lời mẹ nói tim nó như quặn lại và đau lên từng đợt.

Tối hôm đó cha nó mặt mày buồn rầu trở về. Nó có thể nhận ra nhất định là bác sĩ không đồng ý với cách làm của cha. Sau ngày hôm đó cha không hề nhắc lại chuyện ghép tim nữa. Ông bắt đầu cắm cổ vào làm việc. Nhưng công việc ấy ít ai dám nhận vì mức độ nguy hiểm rất cao.

Một ngày kia khi cha nó đi làm ở công trường đầy nguy hiểm, trong lúc bất cẩn ông đã rơi từ tầng 5 xuống và đã được đưa vào viện. Khi nó vội vàng chạy vào viện thì tim cha nó đã ngừng đập. Nghe mọi người nói rằng: Khi cha nó bị rơi xuống đất, tay của cha nó vẫn đặt lên ngực trái.

Tất cả mọi người đều không hiểu hành động đó của ông. Mọi người có thể không biết nhưng con bé biết rõ lý do vì sao cha đặt tay lên ngực trái. Là vì cha muốn bảo vệ trái tim của cha, ngay cả khi cận kề cái chết cha vẫn muốn được cấy ghép tim cho nó, muốn bảo vệ nó.

Theo Huyền Nguyễn (MTG)