Bỏ lương cao, phu thê cùng về quê trồng rau "hoàng đế"

Bỏ lương kỹ sư nghìn đô, vợ chồng chị Nguyễn Thị Trâm tiên phong đưa rau “hoàng đế” – măng tây xanh về thôn Nhất Trai, xã Minh Tân, huyện Lương Tài (Bắc Ninh). Với sản lượng trung bình đạt 13 tấn/ha, mỗi năm gần 5ha măng tây xanh và rau VietGAP mang về cho gia đình chị Trâm doanh thu 5,5 tỷ đồng.

Chị Nguyễn Thị Trâm là cử nhân của Đại học Giao thông Vận tải, còn anh Nguyễn Đình Hải – chồng chị – tốt nghiệp Đại học Bách khoa, từng giữ vị trí Trưởng phòng sản xuất của một tập đoàn điện tử của Hàn Quốc với mức lương gần 2.000USD/tháng. Có công việc ổn định với mức lương đáng mơ ước như vậy nhưng sau khi kết hôn, họ vẫn quyết định trở về quê làm nông nghiệp sạch để phát triển kinh tế gia đình.

Bỏ lương cao, phu thê cùng về quê trồng rau

Chị Nguyễn Thị Trâm - Giám đốc Công ty TNHH Xuất, nhập khẩu nông sản Hải Phong. Ảnh: Q.N

Năm 2012, sau khi tham quan, học hỏi mô hình sản xuất nông nghiệp ở nhiều nơi, vợ chồng chị Trâm nhận thấy măng tây xanh là loại cây có giá trị kinh tế cao, nhu cầu tiêu thụ ngày càng lớn. Tuy nhiên, loại cây này chỉ được trồng chủ yếu ở miền Nam, để vận chuyển ra miền Bắc tốn nhiều chi phí nên giá thành khá đắt đỏ. Nhận thấy tiềm năng của loại cây trồng này, vợ chồng chị dùng toàn bộ số tiền tích cóp từ khi đi làm thuê 10 mẫu ruộng để trồng măng tây xanh.

Thực tế không ngọt ngào như trong tưởng tượng, vụ đầu tiên cây măng tây chết rất nhiều, số thu hoạch được lại không tìm được đầu ra nên vợ chồng chị Trâm lỗ nặng, không chỉ 300 triệu đồng tiền đầu tư bốc hơi mà còn vướng thêm nợ nần. Trả ruộng thuê, hai vợ chồng xin mượn bố mẹ 5 sào ruộng quyết tâm làm lại từ đầu. Trên 5 sào ruộng, họ bắt đầu thử nghiệm lại với nhiều giống măng tây khác nhau để tìm ra giống cây phù hợp nhất với thổ nhưỡng, khí hậu.

Nhờ vào kinh nghiệm được tích lũy và không ngừng học hỏi trong quá trình sản xuất, sang vụ thứ 2, gia đình chị Trâm đã trồng thành công giống măng tây xanh nhập từ Mỹ. Vậy nhưng vấn đề đầu ra lúc này vẫn còn là một bài toán nan giải.

Ruộng măng tây thì không thể thiếu bàn tay người chăm sóc, chỉ cần lơ là vài ba hôm là tất cả công sức có thể đổ sống đổ biển. Không còn cách nào khác, anh Hải phải ngày đêm “bám” ruộng, còn chị Trâm dù con còn nhỏ nhưng cũng bôn ba khắp các tỉnh Hà Nội, Hải Dương, Hải Phòng... để tìm kiếm thị trường.

Chị kể: “Có những nhà hàng còn chưa biết đến măng tây, càng không biết chế biến như thế nào nên mình tự tay xào nấu cho họ ăn thử. Ban đầu cũng không có đơn hàng lớn, thậm chí có những khách chỉ đặt vài kg, tiền ship hơn cả tiền măng tây nhưng mình vẫn đóng gói và gửi đi để giới thiệu sản phẩm của mình”.

Những khó khăn không đánh gục chị Trâm và anh Hải, ngược lại nó còn khiến cho những thành quả về sau càng ngọt ngào. Sau rất nhiều nỗ lực, cuối cùng khách hàng cũng biết và tìm đến tận vườn của anh chị để đặt mua măng tây.

Theo DanViet